Bạn khác biệt như thế nào?
Bạn chính là món quà của Tạo hóa đem đến với thế giới này, thật tuyệt vời khi mỗi chúng ta đều là một bản thể đặc biệt không ai giống ai. Sẽ có những lúc bạn vô tình bắt gặp được điểm tương đồng giống với một người nào đó nhưng không thể giống nhau hoàn toàn. Cho nên chúng ta hãy trân trọng bản thân, sống cuộc đời mình mong muốn thay vì bắt chước để giống một ai đó. “Sinh ra là một bản thể đừng chết như một bản sao” sẽ giúp bạn tìm lại chính mình, sống cuộc đời mình mong muốn. Điều đặc biệt ở cuốn sách này chính là những các chuyện nhỏ được lồng ghép với những điều răng dạy trong Kinh Thánh, những kinh nghiệm thực tế của tác giả. Bởi vì thế những gì được chia sẻ trong cuốn sách đều trở nên đắt giá.
Chúng ta có thể tìm được giá trị của một cuốn sách như thế nào? Tớ luôn nghĩ rằng cách chúng ta cảm nhận “Giá trị của sách” không phải là vì một lời bình luận của người khác rằng “Cuốn sách làm thay đổi cuộc đời” mà là những gì bạn hành động sau khi đọc xong một cuốn sách.
Chúa tạo ra bạn
Nếu muốn nhìn thấy sự sắp đặt của Chúa dành cho cuộc đời chúng ta, hãy sử dụng tài năng mà Ngài đã ban cho, sau đó hãy hành động ngay từ hôm nay để chinh phục ngọn núi thành công.
Đã đến lúc chúng ta phải sống cho chính mình, trân trọng bản thân, tự tin khám phá những tiềm năng trong bạn, để là chính mình mà không cần so đo hay tính toán với bất kì ai.
Hãy là chính mình - Còn ai có thể là bạn tốt hơn bạn được chứ?
Bạn không thể đi lùi mà đến được với thành công
Quá khứ chỉ là quá khứ, nó không có quyền năng gì cho nên chìm đắm trong quá khứ không bao giờ giúp chúng ta có thể đi đến được với thành công. “Quan tâm đến nơi bạn đang đi tới thì quan trọng hơn việc quan tâm đến những nơi bạn đã từng đi qua. Đừng nhìn tương lai bằng cái nhìn quá khứ. Chúng ta dễ rơi vào việc tính toán thiệt hơn và giới hạn ước mơ của chính mình”.
Dòng chảy của ký ức nên để nó trôi nhẹ nhàng đừng để nó trở thành gánh nặng của bạn. Chỉ là một lúc nào đó nhớ về nó, đừng để quá khứ ám ảnh bạn, thời gian sẽ làm cũ nó nhưng sẽ không làm mất đi giá trị vốn có của nó.
Đừng quên rằng nhiệm vụ của bạn chính là khiến bản thân mỗi ngày một tốt hơn. Vì thế chúng ta hãy thôi làm phiền quá khứ, tập trung cho hiện tại để có một tương lai tốt đẹp hơn. “Những gì ở lại phía sau thì chẳng có giá trị bằng những gì đang ở trước mặt”.
Thất bại đang đứng chờ kẻ bỏ cuộc giữa chừng
Con đường đến với thành công không bao giờ dành cho những người yếu đuối, với tinh thần không kiên định, nản lòng trước những khó khăn thì bạn sẽ mãi chẳng bao giờ có thể thành công.
Trong cuộc sống sẽ không tránh khỏi những lúc chúng ta nản lòng, mệt mỏi và không chắc chắn về những thứ bản thân làm. Nhưng bạn nên nhớ rằng hành trình đi đến thành công xuất phát từ những bước đi nhỏ nhất, vì thế đừng ngần ngại hãy cố gắng, sai rồi bạn có thể làm lại. (Thà nuối tiếc việc đã làm con hơn hối tiếc việc chưa làm – Paul Arden).
Phần thưởng cho những người kiên trì đó chính là bạn có thể ngồi được ở vị trí bạn muốn, sống cuộc đời do chính bạn mơ ước.
Như thông điệp của cuốn sách, sau khi chiêm nghiệm hết cuốn sách này bạn hãy bắt tay vào hành động và sống một cuộc đời đáng sống. Là chính mình luôn tuyệt nhất.
Suy nghĩ khác, hành động khác, sống một cuộc đời khác, bạn sẽ tạo nên những điều kỳ tích. Đời người ngắn lắm cho nên đừng sống cuộc đời của người khác. Đơn giản chỉ cần bản thân biết mình muốn gì, cần gì, là chính mình luôn tuyệt vời nhất. Hy vọng rằng cuốn sách sẽ giúp cho cuộc đời của mỗi chúng ta tốt đẹp hơn.
Lưu ý về sách
Tác giả là một mục sư cho nên cuốn sách này được viết theo cảm xúc của một người mộ đạo. Sẽ không khó để bạn bắt gặp những trích dẫn từ Kinh Thánh, xét trên phương diện cá nhân vì tớ là một người không theo đạo Thiên Chúa nên không thể cảm nhận sâu sắc được những triết lý của những con chữ trong sách. Nhưng ngẫm lại cách John Mason viết về những bài học rất đặc biệt, lối viết mềm mại không quá khô khan giúp bạn đọc dễ hình dung ra bức tranh thông điệp đằng sau đó. Tớ tin rằng “Sinh ra là một bản thể đừng chết như một bản sao” sẽ không làm bạn thất vọng vì sự đột phá trong lối viết sách của Tác giả.
Trích dẫn hay trong sách
1. Những câu hỏi chất lượng bằng một cuộc sống chất lượng.
2. Chúng ta không nhìn mọi vật như bản chất của chúng, mà theo bản chất của chúng ta.
3. Hãy tận dụng tối đa những điều tốt đẹp bạn đang có, cho dù đó là gì.
4. Không một ai là có thể thành công bằng cách ngồi chờ đến khi mọi hoàn cảnh thuận lợi mới hành động cả.
5. Hãy cười lên và gương mặt của bạn sẽ trở nên rạng rỡ.
6. Hàng triệu người đang sống cuộc đời vô nghĩa trong nhà tù mà họ tự tạo ra – đơn giản vì họ không thể quyết định mình có thể làm gì với cuộc đời của chính mình.
7. Khi bạn được hưởng những điều tốt đẹp, đừng sử dụng chúng ngay một lúc mà hãy giúp đỡ người khác và đầu tư cho chính bản thân mình. Đó là cách giúp bạn không lãng phí thời gian quý báu để chê bai, phán xét người khác.
Bạn Chỉ Cần Sống Tốt, Trời Xanh Tự An Bài Tác giả: Kotoha Yao
Cuốn sách “Bạn chỉ cần sống tốt, Trời xanh tự an bài” của tác giả Kotoha Yao viết theo lối tư duy của người Nhật viết về kỹ năng sống đẹp mà mỗi người nên có với phong cách nhẹ nhàng, sâu lắng, dung dị và nhiều điều cần suy ngẫm.
Cuốn sách này dành cho ai?
Cuốn sách này được viết dựa trên kinh nghiệm thực tế của Kotoha Yao cùng chồng mình trong quá trình hỗ trợ người đánh mất niềm tin vào bản thân ở Học viện Reiki Hatsuga. Cuốn sách được chia làm 32 mục nhỏ cho nên bạn có thể lật ra bất cứ trang sách nào bạn muốn đọc, trong mỗi mục có từ 2-3 trang sách về một chủ đề, sau đó là một Action (hành động) để tóm gọn nội dung. Với độ dài vừa phải sẽ giúp bạn đọc có thể dễ dàng tiếp thu những con chữ một cách nhanh chóng.
Đôi lời về tác giả
Kotoha Yao là giảng viên môn cơ khí công Reiki nổi tiếng tại Nhật Bản. Bà cùng chồng đã sáng lập ra Học viện Reiki Hatsuga, một nơi hỗ trợ phát triển tâm linh có trụ sở tại Tokyo và Osaka.
Là một tác giả nổi tiếng với nhiều cuốn sách để đời, bà còn đứng ra tập hợp bộ môn Reiki, chủ trì buổi hội thảo chương trình rèn luyện nhân cách thông qua dự án “The Virtues Project” mục tiêu của Kotoha Yao hướng tới một xã hội trong đó, mỗi cá nhân đều cảm thấy được tình yêu và sẵn sàng phát huy sứ mệnh của bản thân. MUA SÁCH GIÁ ƯU ĐÃI TẠI ĐÂY
Cảm nhận về sách
Chúng ta có quyền lựa chọn suy nghĩ tích cực nhưng tại sao lại không lựa chọn? Suy nghĩ tích cực có giúp bạn giải quyết vấn đề không? Chúng ta làm gì để hình thành suy nghĩ tích cực khi đối diện với cuộc sống đầy khắc nghiệt này? Hãy để “Bạn chỉ cần sống tốt, trời xanh tự an bài” giúp chúng ta nhé.
Không phủ nhận quá khứ
Quá khứ đã qua đi xin đừng phủ nhận nó, hãy nhớ rằng đó là một phần trong cuộc sống của bạn, bạn đã cố gắng hết mình vì nó “Thay vì phủ nhận quá khứ, bạn hãy thừa nhận bản thân đã tận tâm tận lực với mọi thứ.” Cho nên đừng suy nghĩ quá nhiều, hãy để quá khứ giúp bạn có động lực sống tốt hơn mỗi ngày.
52 điều tốt đẹp trong cuộc sống này
Trên thế giới này có vô vàn điều tốt đẹp và chúng ta đều xứng đáng được hạnh phúc. Hạnh phúc xuất phát từ những điều bé nhỏ nhất, chỉ cần mỗi một ngày bạn đều dùng tất cả năng lượng tích cực để đối diện với áp lực, đau khổ của cuộc sống này tôi tin rằng bạn sẽ tìm thấy được những giá trị hạnh phúc ở nó.
Chỉ cần là chính mình
Đã có bao lần chúng ta nhìn vào thành công của người khác và mong muốn có được cuộc sống như họ. Để rồi bạn quên đi giá trị của bản thân, bạn luôn nghĩ rằng mình không có điểm tốt nào. Bạn để mỗi ngày trôi qua trong nhàm chán, không có một ý nghĩa gì. Suy nghĩ tiêu cực không giúp chúng ta có thể trưởng thành được, bắt đầu từ hôm nay hãy nói những điều tích cực cổ vũ bản thân, đừng nhìn vào thành công của người khác để sống, chỉ cần bạn sống cuộc đời của chính mình . “Trên thế giới này, không một ai có thể thay thế nét quyến rũ mà riêng bạn mới có”.
Tự quyết định những chuyện quan trọng
Cuộc đời con người sẽ không ít lần chúng ta phải đối diện với những quyết định quan trọng, cách chúng ta tìm đáp án sẽ thế nào? Không ít bạn trẻ ngày nay khi đứng trước muôn vạn băn khoăn của cuộc đời đã để người khác quyết định cuộc đời của họ. Bạn phải biết rằng ai cũng có thể đưa ra lời khuyên cho bạn nhưng nếu đã để họ thay bạn quyết định thì tương lai dù có đau khổ hay hạnh phúc cũng sẽ do chính bạn nếm trải. Cho nên những chuyện quan trọng hãy lắng nghe chính tiếng lòng của con tim để quyết định.
Thông điệp từ cuốn sách
Điều tuyệt vời khi đọc xong một cuốn sách đó chính là bạn có thể thấm thấu hết tất cả những năng lượng tích cực của cuốn sách đem lại. “Bạn chỉ cần sống tốt, trời xanh tự an bài” là cuộc sống thu nhỏ trên trang sách, giúp bạn sống tích cực hơn mỗi ngày.
Giá trị của bản thân do chính bản thân ta hiểu khi bạn đứng trên đỉnh cao của thành công hay dưới đáy của sự thất bại thì bạn sẽ nhận ra rằng cuộc sống này chưa từng dễ dàng với một ai. Dù thành công, thất bại hay thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất thì đó là bài học cuộc sống để bạn nhận ra giá trị của chính mình.
“Không phải lúc nào đối xử tốt với người khác họ sẽ tốt lại với mình đâu”. Đúng là như vậy không phải bạn can tâm tình nguyện tốt với người khác bằng cả trái tim thì họ sẽ đáp lại đâu. Nhưng bạn hãy luôn nhớ rằng ông trời sẽ không bao giờ bạc đãi người tốt, chỉ cần chúng ta làm việc tốt thì tự nhiên hạnh phúc sẽ tự tìm đến.
Đời người cần bận rộn, chỉ khi bạn không ngừng bước về phía trước, mới không có thời gian nghĩ ngợi quá nhiều(Trương Hạo Thần). Ở đời chỉ cần bạn sống tốt, không cần so đo tính toán, chỉ cần bạn sống tốt trời xanh sẽ tự an bài.
Những trích dẫn hay trong sách
1. Rất nhiều điều, chúng ta thực ra không có cách nào cải biến, cho nên, sau cùng, bản thân mình sống tốt đẹp là được.
2. Nếu bạn không dựa vào bản thân mà đi nhờ cậy sự giúp đỡ của người khác, bạn sẽ chỉ càng thu hút những người muốn điều khiển bạn.
3. Đừng bao giờ gắn chặt đời mình với người khác. Ai là chân chính, ai là sắt son. Không ai là ai cả, đừng vơ mọi chuyện vào mình.
4. Ai rồi cũng quay trở về với cát bụi. Cớ sao lại không cho mình cơ hội trân trọng thế giới này, tự sống một đời vui vẻ.
5. Vào thời điểm bạn thấy khổ sở nhất thì không cần nói cho người khác nghe mà nên ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, nó rộng lớn như vậy nhất định có thể chất chứa được tất cả nỗi uất ức của bạn.
Bồ câu không đưa thư là truyện dài gồm 14 chương thuộc thể loại truyện học đường của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, lần đầu ra mắt độc giả vào năm 1993. Cùng với Nữ sinh và Buổi chiều Windows, Bồ câu không đưa thư là tác phẩm nằm trong chùm truyện mà tác giả viết riêng về bộ ba Xuyến, Thục và Cúc Hương.
Không còn kể về những cánh đồng quê bát ngát, là mùa hè rực rỡ nơi thôn quê, lần này Nguyễn Nhật Ánh hướng ngòi bút của mình về nơi thành phố Hồ Chí Minh hiện đại, nhộn nhịp và sầm uất. Và nhân vật chính không những chỉ có một mà là ba cô gái thành phố Xuyến, Thục, Cúc Hương. Như tên của tác phẩm,lá thư dưới ngăn duới ngăn bàn chính là nút thắt của tác phẩm, là trung tâm của mọi sự việc xung quanh. Cũng chính bức thư ấy đã tạo nên một bản tình ca với những thanh âm trong veo ngây ngất nhưng cũng điểm xuyến nhiều nốt trầm giữa Phong Khê và Thục. Với kết thúc buồn, tác giả khiến độc giả có nhiều suy nghĩ miên man, và rồi đều tự hỏi : phải chăng mối tình đầu nào cũng có kết cục buồn da diết đến như thế?
Gặp gỡ bộ ba Xuyến, Thục, Cúc Hương tinh nghịch, lém lỉnh
Trở lại sau bộ truyện Nữ sinh, bộ ba láu lỉnh ngày nào lại càng thêm phần tinh nghịch. Họ mang một luồng gió mới đến cho những tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh. Xuất thân nơi đô thị phồn hoa, ba cô gái mang những nét đặc trưng khác hẳn với các nữ chính ta thường gặp trong phần lớn tác phẩm của ông. Họ có cách suy nghĩ, lối sống hiện đại và có phần thoáng hơn những cô gái nông thôn. Và thay vì bản tính dịu dàng, nhu mì thì ở bộ ba có những nét lém lỉnh, tinh nghịch rất cá tính.
Ngay ở đầu câu chuyện Nguyễn Nhật Ánh đã xây dựng tình huống Thục bất ngờ nhận được một lá thư làm quen nhưng chưa dám cho hai người bạn của mình biết, không phải vì không tin tưởng mà là vì sợ bị chọc đã cho thấy Cúc Hương và Xuyến, vốn được mệnh danh là hai cái loa phát thanh của lớp đáng sợ như thế nào. Ở phần truyện Nữ sinh, người ta đã thấy ba cô gái quả là cao tay khi xử đẹp Hùng quăn thì trong phần này họ còn chứng tỏ mình là những” cao thủ “ thứ thiệt khi tiếp tục mang đến những tình huống dở khóc dở cười cho anh chàng giấu mặt Phong Khê. Đúng là chỉ có họ mới dám thẳng tay “dằn mặt” một người mình không quen ngay trong lần gửi thư đầu tiên, hoặc chẳng ngại ngần khi mà xin thêm ba trái ổi mà vẫn giữ thần thái ngút trời.
Bên cạnh những phút giây lém lỉnh, những trò đùa khiến mọi người vừa vui vừa sợ thì ba cô nàng là những người sống rất tình cảm. Ba người ba tính cách khác nhau: Thục, giỏi văn, nhút nhát, hay suy nghĩ mơ mộng, Cúc Hương giỏi toán, lập luận sắc bén còn cựu lớp trưởng Xuyến thì thông minh, nhanh trí, dũng cảm. Mỗi người một tính nhưng họ có điểm chung là nhân hậu,biết giữ tình nghĩa, được thể hiện một phần qua tình cảm quý mến họ dành cho Phán củi, nhà thơ của lớp khi anh này đã giúp đỡ họ nhiệt tình
Mối tình thầm lặng của chàng Phong Khê với kết thúc buồn da diết
Người ta thường nói tình cảm học trò nhan là thứ tình cảm khiến người ta không thể quên, vì nó sẽ chẳng bao giờ có kết thúc đẹp. Đó là thứ tình cảmtrong sáng, ngây thơ, vô lo nghĩ nhất trong cuộc đời mỗi người. Mối tình của Phong Khê dành cho Thục cũng vậy, đầy mộng mơ, âm thầm nhưng sâu đậm sâu, và kết thúc khiến người ta cứ ngẩn ngơ nuối tiếc. Phong Khê làm quen Thục theo một cách rất đặc biệt, đó là gửi thư dưới ngăn bàn, khác hoàn toàn với cách đám trẻ hiện nay. Khi mà thời đại cách mạng 4.0 bùng nổ, các trang mạng xã hội lên ngôi, con người ta không khó để tìm kiếm thông tin một ai đó, thậm chí chỉ cần sau vài cái chạm tay là biết được crush mới đi du lịch Hàn Quốc về, con chó nhà hàng xóm crush mới chết, hoặc là cậu bạn thân của crush mới bị bồ đá. Nhưng so với các trang mạng xã hội này thì bức thư tay của Phong Khê ấm áp, mang đến nhiều cảm xúc dạt dào hơn rất nhiều.
Phong Khê là một anh chàng thi sĩ lãng mạn, một người nhẹ nhàng và rất đỗi dịu dàng. Mặc cho lời lẽ của bọn Xuyến, Cúc Hương có phần đanh thép, gây tổn thương nhưng anh vẫn kiên nhẫn hồi âm, hơn nữa lại còn tặng kèm những món quà rất hấp dẫn. Những lá thư tay của Phong Khê dù đơn giản, không mùi mẫn như bức thư tình của Marilyn Monroe gửi cho Joe Dimaggio nhưng mang đến những làn gió nhẹ mang tên sự dịu dàng, một thứ tình cảm ấm áp, chân thành và thiêng liêng nhất của một cậu con trai mới lớn. Những câu hỏi han, quan tâm từ những việc nhỏ nhất, hay sự chỉn chu trong từng vần thơ đã tố cáo tình cảm âm thầm mà đậm sâu của người học trò nhút nhát và giàu tình cảm này.
Câu chuyện nào thì cũng phải có hồi kết, chuyện tình của Phong Khê và Thục cũng vậy. Cả việc Phong Khê cuối cùng cũng phải lộ diện cũng vậy. Sau bao lần tìm kiếm manh mối, rình mò, thậm chí là truy đuổi với những suy đoán tự cho là vô cùng thông minh và sắc sảo của Xuyến và Cúc Hương, bức tranh chân dung anh chàng Phong Khê dần dần được hoàn thiện dựa vào những mảnh ghép của ba vị nữ thám tử nghiệp dư này. Nhưng đáng tiếc những mảnh ghép họ miệt mài kiếm tìm được lại thuộc về bức tranh một nhân vật hoàn toàn khác. Trong những chương cuối, Nguyễn Nhật Ánh thật biết trêu đùa với tình huống khi để ba cô gái hiểu lầm Hoàng Hòa - chàng lớp trưởng hào hoa, đẹp trai, nho nhã lại đang để ý Thục, chính là Phong Khê. Và rồi kéo theo đó là những tình huống khốn khổ cho anh chàng khốn khổ này. Nhưng sau cùng, ở chương cuối, anh chàng Phong Khê thật dù vẫn chưa chịu trực tiếp giải thích tất cả mọi chuyện, nhưng cũng đã nhờ một lá thư (lại là một lá thư! ) gửi đến những người bạn của mình giải thích mọi chuyện. Hóa ra anh chàng Phong Khê lãng mạn kia chính là nhà thơ Phán củi, bạn đồng hành của ba cô gái, người đã giúp đỡ họ làm những bài thơ hồi âm lại Phong Khê, hay thực chất là hồi âm lại chính mình. Phán cũng đã bên bộ ba trong ngày họ hẹn gặp trực tiếp người giấu mặt kia. Quả thật là một tình huống oái oăm không tả nổi, ba cô gái đâu ngờ được rằng người mình vẫn coi là “ đồng minh” bên mình lại chính là “kẻ địch” duy nhất của họ, người mà họ đau đầu nghĩ tới nghĩ lui.
Phải tận đến ngày Phán phải về quê chăm lo mẹ già thì danh tính Phong Khê mới thật sự được tiết lộ.
“Ngày mai, khi bước ra khỏi màu hè rực rỡ và hiu quạnh đang đợi chờ, Thục sẽ vĩnh viễn bỏ lại sau lưng quãng đời học trò áo trắng. Và trên chặng đường thênh thang sắp tới, mãi sẽ trống vắn một bóng người lặng thầm đi bên cạnh Thục. Phong Khê phải về bên mẹ già khuya sớm trông nom, thay mộng ước sinh viên bằng những ngày lam lũ. Chỉ còn Xuyến, Thục, Cúc Hương và những người bạn may mắn hơn đi tiếp quãng đường dài.”
Phong Khê sẽ chẳng bao giờ có thể là kinh thành của Thục Phán nữa. Tương lai của Phán cũng sẽ chưa biết sẽ đi về đâu, chỉ biết là cảnh ấy tượng đã xuất hiện những đám mây âm u, mịt mù; huống chi là chuyện tình cảm mới chớm nở của Phán và Thục
Chuyến tàu đưa ta về thời áo trắng
Quả không sai khi nói rằng Nguyễn Nhật Ánh là nhà văn mang kí ức tuổi trẻ về cho mỗi người. Đặc biết là với những người thuộc thế hệ 8x, 9x thì đây là tác phẩm không nên bỏ lỡ. Mỗi độc giả như thoát khỏi mội bộn bề cuộc sống thực tế hàng ngày để bước vào thế giớ của miền kí ức. Những cảm xúc khác lạ đầu đời là những gì ta mãi chẳng thể quên. Đó là những rụt rè, xao xuyến lẫn những cả sự lo lắng, bồi hồi… Tất cả những xúc cảm ấy hòa quyện lại tạo thành một bản hợp ca được gọi là “thanh xuân” với những nốt trầm, nốt bổng mà mỗi người cất giữ sâu trong lòng cả đời, chỉ khi gặp đúng thời điểm mới được nghe lại.
Theo chân bộ ba nữ sinh đến những quán ăn, những điểm hẹn hò của học sinh ngày ấy như món chè bưởi đậu đỏ bánh lọt, quán Dạ Lan hay hồ Con Rùa, nhà hát Hòa Bình,... Cái tài của Nguyễn Nhật Ánh là khiến những người mặc dù chưa hề ăn thử những món đó, đến những nơi đó trong thời học sinh cũng đều thấy xao xuyến, như thể mình đã đặt thanh xuân của mình ở nơi này vậy. Theo dõi từng trang văn của ông, chúng ta không còn đơn thuần chỉ là đọc nữa mà như đã bước chân vào từng trang sách, dung hòa mình vào cuộc đời của nhân vật. Như thể rằng hình ảnh ba cô nữ sinh với tà áo trắng, hay những cậu trai với đôi mắt si tình đang ở ngay trước mặt. Sự chân thật trong từng câu văn của Nguyễn Nhật Ánh khiến ai cũng có thể ngâm vào mình vào mạch cảm xúc của nhân vật. Bên cạnh đó ông cũng thể hiện được sự tinh tế, tỉ mỉ trong toàn bộ đứa con tinh thần của mình khi xây dựng những màn đối thơ cầu kì, chỉn chu; những tình tiết đan cài dắt mũi độc giả và cả những chi tiết nhỏ mang tính biểu tượng cao (như 2 chữ “thán phục”).
Nhẹ nhàng, hóm hỉnh, lôi cuốn và những gì ngắn gọn nhất để miêu tả quyển sách này. Hy vọng những ai đang muốn được về thăm thanh xuân tìm được niềm vui trong tác phẩm này.
Chắc hẳn các bạn tuổi thơ cũng đều đôi lần đọc những mẩu chuyện ngắn, chuyện dài của bác Ánh. Tôi thích bác Ánh từ cách bác dẫn dắt mọi người vào câu chuyện của mình. Những chuyện tình trẻ con trong sáng, hồn nhiên, đầy tiếng ve và trên sân trường yêu mến. Khi đọc truyện của bác Ánh, bạn cảm thấy mình nhỏ bé lại, sẽ ước được hòa mình thành những cô cậu học trò vô tư, vô ưu đến thế. Nét trong trẻo trong những lời văn, lối viết gần gũi của nhà văn khiến bạn bị hút hồn.
Tôi từng đọc nhiều tác phẩm chuyện dài của bác. Mỗi lần đọc là một mạch, vì không cưỡng nổi cái sự tò mò trước những chuyện đời, chuyện tình của các cô cậu con nít.
Hy vọng với bài viết review sách hay Cây chuối non đi giày xanh sẽ giúp ích cho bạn.
REVIEW SÁCH CÂY CHUỐI NON ĐI GIÀY XANH
Cây chuối non đi giày xanh dựa trên tự truyện của Đăng – nhân vật chính của truyện kể lại thời thơ ấu của mình và những người bạn tại thôn Hà Lam, vùng quê miền sông nước. Đăng sống ở thị trấn Hà Lam từ bé cho đến năm mười bốn tuổi. Sau đó đầu lớp mười trong khi gia đình vẫn sống ở thị trấn thì Đăng chuyển vào Tam Kỳ học.
Một câu chuyện tuổi thơ đầy màu sắc
Câu chuyện kể lại tuổi thơ ấu cho tới hết lớp Chín của Đăng. Xoay quanh chuyện tình trong sáng của Đăng với nhỏ Thắm, tình bạn với chú tiểu Khôi, thằng Phan, thằng Biểu, thằng Định, nhỏ Lan, rồi tình anh em với nhỏ Phượng,…
Xuyên suốt câu chuyện Đăng kể lại là nhân vật “cây chuối non đi giày xanh” – nhỏ Thắm, người bạn thuở nhỏ đem lại thật nhiều xúc cảm cho Đăng. Khiến Đăng lần đầu biết mến một người, biết vì nghĩa cứu bạn, biết thương thầm, nhớ mong,…
Tự truyện thuật lại những mốc thời gian đầy kỉ niệm của Đăng như: đi hớt tóc sợ miệng nhai trầu đỏ lòm của ông Cứ, đến Tiểu học học lớp cô Sa bị cô phạt và hiểu nỗi lòng cô, rồi kỉ niệm rớt xuống bàu cùng nhỏ Thắm, gắn kết tình bạn giữa chú tiểu Khôi,… Kỉ niệm đọc truyện ké ở tiệm sách chú Lãm, hóng được chuyện anh Thắng khùng, rồi biết chuyện anh Thắng yêu cô Sa.
Đến một ngày năm lớp 5, khi Đăng tiết lộ thích màu xanh lá, nhỏ Thắm vì thế mà đòi má mua đôi giày màu xanh để đeo cho đủ bộ nón xanh, áo xanh, giày xanh. Trong mắt Đăng, đó chính là “Cây chuối non đi giày xanh” theo Đăng suốt những ngày thơ ấu.
Ấn tượng với cách miêu tả nhân vật của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh
Mỗi nhân vật trong truyện đều được miêu tả qua ngòi bút của nhà văn bằng cái nhìn đầy nhân văn và giản dị, từ ông Cứ, ông Hoạch, bà Ước, đến lớp trẻ hơn như thầy Vĩ, chú Lãm, cô Sa, anh Thắng, chị Hòe, rồi tới lũ trẻ mến thương: Đăng, Phan, nhỏ Thắm, chú tiểu Khôi, nhỏ Lan, nhỏ Phượng, nhỏ Ngọc, thằng Định, thằng Biểu…
Tất cả vẽ lên bức tranh tuổi thơ của lũ trẻ miền quê sông nước, giản dị mà yêu biết bao nhiêu. Bạn thích tác phẩm nào nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh? Đừng quên để lại bình luận bên dưới nhé.
“Không có gia thế, không có tiền, không có mối quan hệ, chỉ có thể trông cậy vào chính mình.”
Trong thời đại công nghệ 4.0 và xu thế toàn cầu hóa của thế giới thì mỗi cá nhân cần phải không ngừng cố gắng, nỗ lực. Chỉ cần không ngừng nỗ lực thì bạn của ngày hôm nay sẽ tốt hơn bạn ngày hôm qua. Và chúng ta ai cũng thích phiên bản hoàn hảo hơn của mình đúng không nào? Tôi thích bản thân nỗ lực hơn là một cuốn sách rất hay nói về sự nỗ lực của mỗi người. Và Chu Xung – nữ tác giả mới nổi trong dòng văn cổ vũ ý chí Trung Quốc.
Vì sao chúng ta phải nỗ lực?
1. Vì chúng ta là những người trẻ tuổi không cam chịu cuộc sống tầm thường
Vì chúng ta muốn có cuộc sống phong phú hơn
Vì chúng ta muốn có nhiều tự do và lựa chọn hơn
Vì chúng ta muốn được tôn trọng và yêu thương nhiều hơn
Chúng ta muốn có một ngày ngồi trước thần tượng của mình, xưng “anh – em” với họ chứ không phải khúm núm ngước nhìn họ mãi.
Chúng ta muốn có một ngày có thể đặt chân đến những quốc gia mà mình thích, ngồi trong quán Bar nổi tiếng nhất ở đó, dùng Tiếng Anh lưu loát để nói với một người trẻ tuổi rằng quốc gia của chúng ta có bao nhiêu điều thú vị… Chứ không phải ngồi tại đây mơ giấc mộng giữa ban ngày.
2. Vì không nỗ lực, chúng ta sẽ sợ hãi
Thế giới này chuyển động với tốc độ cao, nó sẽ không vì bạn rút lui mà dừng lại giây nào.
Khi bạn dừng lại, bạn sẽ nhận ra chúng bạn đang dốc hết mình chạy về phía trước, họ hăng hái, họ rực rỡ, họ đang tỏa sáng lấp lánh trên con đường ước mơ.
Kiểu so sánh xã hội như thế chắc chắn sẽ mang lại cho bạn nỗi đau cực lớn và sự tự ti sâu sắc. Đơn giản mà nói, sở dĩ chúng ta phải nỗ lực không gì khác là để có được sự khẳng định của thế giới bên ngoài và niềm hạnh phúc của thế giới nội tâm.
Nếu bạn vẫn còn cốt khí, còn nhiệt huyết, không chịu nhận thua thì đừng có lướt điện thoại nữa, hãy tập trung làm xong công việc còn đang dang dở. Hãy toàn tâm toàn lực dùng 10000 tiếng đồng hồ để làm công việc bạn muốn làm cho tốt nhất, sau đó bạn sẽ thực hiện được ước mơ của bạn.
Bạn không cần phải xuất sắc ngay từ thở ban đầu nhưng bây giờ hạn phải bắt đầu đầu trở nên xuất sắc!
NOW, JUST DO IT!
Xin hãy tin rằng khi chúng ta nỗ lực, toàn thế giới sẽ dần dần đi về phía chúng ta. Nếu bạn đang trong quá trình hoàn thiện bản thân thì đây là một cuốn sách rất nên đọc. Tôi thích bản thân nỗ lực hơn – sẽ nói cho bạn biết những người cô độc làm thế nào để yêu, những người nghèo khó làm như thế nào để giàu, những người mơ hồ làm như thế nào để chọn lựa, những người mỏi mệt làm thế nào để tiến bước về phía trước và những người đang mang trong mình vết thương làm thế nào để hạnh phúc…
Hy vọng với bài viết review sách Tôi thích bản thân nổ lực hơn của tác giả Chu Xung đã đem lại những thông tin hữu ích cho bạn.